Kappa Và Lời Nguyền Cổ Xưa | Chappter 1: Dòng Sông Không Bao Giờ Ngủ

Chương 1: Dòng Sông Không Bao Giờ Ngủ

Mưa rơi lách tách trên mái nhà gỗ cũ kỹ, từng giọt nước trượt dài xuống cửa kính mờ đục như những ngón tay vô hình đang gõ nhịp. Haruto ngồi co ro trong góc phòng, ánh sáng xanh nhợt từ chiếc đèn bàn chiếu lên khuôn mặt cậu, làm đôi mắt trũng sâu thêm phần hốc hác. Đã ba ngày kể từ khi cậu trở về ngôi làng nhỏ ven sông Kizu, nơi mẹ cậu từng lớn lên, và cũng là nơi bà đã qua đời cách đây một tháng. Haruto, một học sinh cấp ba 17 tuổi sống ở Kyoto, không có ý định quay lại đây. Nhưng lá thư cuối cùng của mẹ – được tìm thấy trong một chiếc hộp gỗ cũ – đã khiến cậu không thể chối từ.
 
“Haruto, con phải trở về. Có thứ gì đó ở dòng sông đang đợi con. Đừng để nó chờ lâu.”
 
Cậu không hiểu. Mẹ cậu, một người phụ nữ dịu dàng nhưng kín đáo, chưa bao giờ kể về quá khứ của bà ở làng này. Lá thư được viết bằng nét chữ run rẩy, như thể bà đã rất vội vã hoặc sợ hãi. Haruto nghĩ có lẽ đó chỉ là lời nhắn nhủ của một người sắp ra đi, nhưng mỗi đêm kể từ khi đến đây, cậu lại mơ thấy dòng sông Kizu – đen ngòm, sâu thẳm, với những bóng hình trơn trượt lướt qua dưới mặt nước. Tiếng cười khàn khàn vang vọng trong giấc mơ ấy khiến cậu giật mình tỉnh giấc, mồ hôi ướt đẫm lưng áo.
 
Sáng hôm đó, trời vẫn mưa. Haruto quyết định ra bờ sông. Cậu khoác chiếc áo mưa màu vàng, mang theo một chiếc ô dù đã sờn và bước ra khỏi căn nhà tồi tàn của ông bà ngoại – nơi giờ đây chỉ còn cậu và những ký ức mờ nhạt. Dòng sông Kizu nằm cách làng vài trăm mét, uốn lượn giữa hai bờ cỏ dại mọc um tùm. Người dân trong làng hiếm ai đến gần nó, đặc biệt vào những ngày mưa. Họ nói rằng dòng sông có “mắt”, rằng nó nhìn chằm chằm vào bất kỳ ai dám lại gần. Haruto từng nghĩ đó chỉ là mê tín, nhưng khi đứng trước mặt nước đen kịt, cậu cảm thấy một luồng khí lạnh luồn qua sống lưng, dù mưa không hề mạnh.
 
Cậu ngồi xuống một tảng đá lớn, mở chiếc ô và nhìn dòng sông. Mặt nước phẳng lặng, nhưng đôi lúc lại nổi lên những vòng tròn nhỏ, như thể có thứ gì đó vừa chạm vào từ bên dưới. Haruto lấy lá thư của mẹ ra khỏi túi áo, đọc lại lần nữa. “Có thứ gì đó ở dòng sông đang đợi con.” Cậu lẩm bẩm, giọng khàn khàn vì thiếu ngủ. “Mẹ, ý mẹ là gì chứ?”
 
Đột nhiên, một tiếng động vang lên từ dưới nước – không phải tiếng mưa, mà là âm thanh của thứ gì đó trồi lên, ướt át và nặng nề. Haruto ngẩng đầu, tim đập thình thịch. Trước mặt cậu, cách bờ chừng vài mét, một cái đầu trồi lên khỏi mặt nước. Nó nhỏ, tròn, với mái tóc đen ướt át bết vào da. Đôi mắt to, trống rỗng, không có đồng tử, nhìn thẳng vào cậu. Haruto cứng người, chiếc ô tuột khỏi tay rơi xuống đất.
 
Thứ đó từ từ trồi lên hoàn toàn. Nó không phải người. Cơ thể gầy gò, phủ đầy vảy xanh xám, đôi tay dài bất thường với những móng vuốt sắc nhọn. Trên đỉnh đầu là một cái đĩa lõm, chứa đầy nước, lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt của buổi sáng mưa. Haruto nhận ra ngay – Kappa. Yêu quái sông nước trong những câu chuyện cổ mà mẹ từng kể khi cậu còn nhỏ. Nhưng đây không phải chuyện cổ tích. Thứ này có thật, và nó đang nhìn cậu như nhìn một con mồi.
 
“Ngươi… là con của bà ấy,” giọng nói khàn khàn vang lên từ miệng Kappa, đôi môi mỏng dính nứt nẻ hé ra để lộ hàm răng nhọn. “Ta đã đợi lâu lắm rồi.”
 
Haruto muốn chạy, nhưng chân cậu như bị đóng đinh vào đất. “Ngươi… ngươi nói gì? Mẹ ta sao nổi?” Cậu lắp bắp, cố giữ giọng không run.
 
Kappa nghiêng đầu, nước trong cái đĩa trên đầu nó sóng sánh nhưng không tràn ra. “Bà ấy hứa với ta. Một linh hồn để đổi lấy mạng sống. Nhưng bà ấy chạy trốn, để lại ta chờ đợi. Giờ thì ngươi ở đây. Máu của bà ấy chảy trong ngươi. Nợ phải trả.”
 
Haruto cảm thấy đầu óc quay cuồng. Mẹ cậu đã làm gì? Một giao kèo với yêu quái? Điều đó không thể nào. Bà là người dịu dàng nhất mà cậu từng biết. Nhưng ánh mắt của Kappa không nói dối – nó chứa đựng sự đói khát và oán hận sâu thẳm.
 
Kappa bước lên bờ, từng bước chậm rãi nhưng chắc chắn. Mùi tanh tưởi từ cơ thể nó xộc vào mũi Haruto, khiến cậu buồn nôn. “Chạy đi,” nó thì thầm, như thể đang chơi đùa. “Ta thích săn hơn là nhận lễ vật đứng yên.”
 
Haruto không chờ thêm. Cậu bật dậy, lao vào rừng cây gần đó, chân trượt trên cỏ ướt. Tiếng cười khàn khàn của Kappa vang lên phía sau, hòa lẫn với tiếng mưa. Cậu không biết mình chạy bao lâu, chỉ biết rằng mỗi lần ngoảnh lại, đôi mắt trắng dã ấy vẫn ở đó, cách cậu không quá xa. Cuối cùng, cậu vấp ngã, ngã nhào xuống một con suối nhỏ. Nước lạnh buốt ngập đến đầu gối, nhưng điều khiến cậu kinh hoàng hơn là cảm giác một bàn tay trơn trượt nắm lấy cổ chân mình từ dưới nước.
 
Kappa kéo cậu xuống. Sức mạnh của nó kinh khủng, không giống bất kỳ con người nào. Haruto vùng vẫy, hét lên, nhưng nước tràn vào miệng cậu. Đúng lúc ấy, cậu nhớ đến một chi tiết trong câu chuyện của mẹ: “Kappa yếu đi nếu nước trên đầu nó đổ ra.” Với chút sức lực cuối cùng, cậu vung tay đập mạnh vào cái đĩa trên đầu Kappa. Nước bắn tung tóe, và tiếng gầm đau đớn vang lên. Kappa buông cậu ra, lùi lại, đôi mắt trắng dã co giật trong cơn giận dữ.
 
Haruto bò lên bờ, ho sặc sụa, toàn thân run rẩy. Kappa không đuổi theo nữa. Nó đứng dưới dòng suối, nhìn cậu với ánh mắt căm thù. “Ngươi thoát lần này,” nó gằn giọng. “Nhưng nợ vẫn còn. Ta sẽ quay lại. Hoặc thứ khác sẽ đến.”
 
Nói xong, Kappa lặn xuống nước, biến mất như chưa từng tồn tại. Haruto nằm đó, dưới cơn mưa không ngừng, hơi thở đứt quãng. Cậu không biết chuyện gì đã xảy ra với mẹ mình, nhưng giờ đây, cậu chắc chắn một điều: bà đã dính líu đến thứ gì đó kinh khủng, và giờ nó đang săn đuổi cậu.
 
Khi cậu trở về nhà, ướt sũng và kiệt sức, cậu tìm thấy một cuốn sổ cũ trong ngăn kéo của mẹ. Bên trong là những dòng chữ viết tay, kể về một lời nguyền cổ xưa bắt nguồn từ dòng sông Kizu – một lời nguyền liên quan đến máu của gia đình cậu. Trang cuối cùng chỉ có một câu: “Chúng sẽ không dừng lại, trừ khi con tìm ra người đã bắt đầu tất cả.”
 
Haruto ngước mắt lên, nhìn qua cửa sổ. Dòng sông Kizu vẫn chảy, đen ngòm và im lặng. Đâu đó trong bóng tối, cậu nghe thấy tiếng cười khàn khàn vọng lại, như một lời nhắc nhở rằng cơn ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu.

🚅Đọc Truyện Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Bạn đang copy nội dung bản quyền của PDFVN !!